0

08 - Cuộc đời và sự nghiệp chính trị của Tổng Thống Martin Van Buren

Martin Van Buren (1782–1862) là Tổng thống thứ tám của Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ và là người sáng lập Đảng Dân chủ hiện đại. Ông là người đầu tiên sinh ra sau khi Mỹ giành được độc lập, và ông đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển hệ thống chính trị hai đảng của Mỹ. Tuy nhiên, nhiệm kỳ Tổng thống của ông bị ảnh hưởng bởi những khó khăn kinh tế nghiêm trọng.

Có thể bạn quan tâm

1. Tuổi thơ và giáo dục

Martin Van Buren sinh ngày 5 tháng 12 năm 1782 tại Kinderhook, New York, trong một gia đình có nguồn gốc Hà Lan. Cha ông là một nông dân kiêm chủ quán trọ và là một người ủng hộ mạnh mẽ của Đảng Chống Liên bang.
Van Buren học tại các trường địa phương và bắt đầu học luật từ khi còn trẻ. Ông được nhận vào làm luật sư năm 1803 và nhanh chóng nổi tiếng là một luật sư giỏi và một chính trị gia tài ba.


2. Sự nghiệp chính trị sớm

Van Buren bắt đầu sự nghiệp chính trị khi ông được bầu vào Thượng viện bang New York năm 1812. Trong những năm ở Thượng viện, ông là người ủng hộ mạnh mẽ cho Đảng Dân chủ-Cộng hòa và làm việc để xây dựng một tổ chức chính trị vững chắc ở New York.
Ông là Tổng chưởng lý của New York từ năm 1815 đến 1819 và tiếp tục củng cố vị trí của mình trong hệ thống chính trị bang. Van Buren được biết đến như một nhà tổ chức chính trị xuất sắc và được mệnh danh là "Phù thủy nhỏ" vì tài năng và khả năng thao túng chính trị khôn ngoan.


3. Vai trò trong sự phát triển của hệ thống chính trị hai đảng

Van Buren là người sáng lập Đảng Dân chủ và đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành hệ thống chính trị hai đảng hiện đại của Mỹ. Ông tin tưởng rằng sự tồn tại của hai đảng chính trị đối lập là cần thiết để bảo vệ quyền lợi của công dân và đảm bảo sự kiểm soát chính phủ.
Năm 1821, ông được bầu vào Thượng viện Hoa Kỳ và nhanh chóng trở thành một trong những chính trị gia hàng đầu của đất nước. Ông ủng hộ các chính sách của Andrew Jackson, đặc biệt là việc chống lại Ngân hàng Quốc gia và bảo vệ quyền của các bang.


4. Bộ trưởng Ngoại giao và Phó Tổng thống

Khi Andrew Jackson đắc cử Tổng thống năm 1828, Van Buren được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Ngoại giao (1829–1831), một trong những vị trí quyền lực nhất trong nội các. Trong vai trò này, ông đóng vai trò quan trọng trong các vấn đề đối ngoại và là cố vấn thân cận của Jackson.
Sau khi từ chức vào năm 1831, ông được bầu làm Phó Tổng thống (1833–1837) trong nhiệm kỳ thứ hai của Andrew Jackson. Van Buren tiếp tục ủng hộ các chính sách của Jackson, bao gồm việc giải quyết vấn đề Ngân hàng Quốc gia và Đạo luật Dời dân Bản địa.


5. Tổng thống thứ tám của Hoa Kỳ

Martin Van Buren đắc cử Tổng thống vào năm 1836, kế nhiệm Andrew Jackson. Ông nhậm chức vào ngày 4 tháng 3 năm 1837 và trở thành Tổng thống thứ tám của Hoa Kỳ.
Tuy nhiên, nhiệm kỳ của ông bị ảnh hưởng nặng nề bởi Khủng hoảng Kinh tế năm 1837, một cuộc suy thoái kinh tế nghiêm trọng do những chính sách tài chính từ thời Jackson và sự thiếu ổn định trong hệ thống ngân hàng. Cuộc khủng hoảng kéo dài suốt nhiệm kỳ của ông và làm tổn hại danh tiếng của Van Buren.
Dù cố gắng giải quyết cuộc khủng hoảng bằng các biện pháp như thành lập Ngân khố Độc lập (Independent Treasury System) để tách biệt tài chính của chính phủ khỏi các ngân hàng tư nhân, ông vẫn không thể cải thiện đáng kể tình hình kinh tế.


6. Chính sách và thành tựu

Van Buren tiếp tục các chính sách dân chủ Jacksonian, bảo vệ quyền lực của chính phủ liên bang nhưng cũng tôn trọng quyền của các bang.
Trong chính sách đối ngoại, ông giữ vững quan điểm trung lập và tránh được các xung đột quốc tế, đặc biệt là với Anh và Canada trong vụ Vụ náo loạn CarolineVụ tranh chấp biên giới Maine-Canada.
Về các vấn đề nội địa, Van Buren ủng hộ việc xây dựng và phát triển cơ sở hạ tầng, nhưng chính sách tài chính thận trọng của ông khiến cho nhiều dự án phát triển bị đình trệ.


7. Thất bại trong tái tranh cử

Van Buren tranh cử tái nhiệm vào năm 1840 nhưng thất bại trước ứng viên của Đảng Whig là William Henry Harrison. Cuộc bầu cử năm 1840 diễn ra trong bối cảnh kinh tế khó khăn, và Harrison đã tận dụng thành công sự bất mãn của công chúng với chính quyền Van Buren.
Van Buren tiếp tục hoạt động chính trị sau nhiệm kỳ Tổng thống và tranh cử lần nữa vào năm 1844, nhưng không giành được sự đề cử từ Đảng Dân chủ. Sau đó, ông gia nhập Đảng Tự do Đất (Free Soil Party), một đảng chính trị chống chế độ nô lệ, và tranh cử vào năm 1848 nhưng cũng không thành công.


8. Cuộc sống sau khi rời chính trường

Sau khi thất bại trong các chiến dịch tranh cử sau này, Van Buren rút lui về điền trang của mình ở Kinderhook, New York, và sống cuộc đời yên tĩnh. Ông vẫn theo dõi các vấn đề chính trị và viết nhiều bài luận, hồi ký.
Ông qua đời vào ngày 24 tháng 7 năm 1862, hưởng thọ 79 tuổi.


9. Di sản và tầm ảnh hưởng

Martin Van Buren được nhớ đến như một nhà tổ chức chính trị tài ba và là người sáng lập Đảng Dân chủ hiện đại. Dù nhiệm kỳ Tổng thống của ông không thành công do những khó khăn kinh tế, ông đã để lại dấu ấn lớn trong việc phát triển hệ thống chính trị hai đảng ở Mỹ.
Các chính sách và tư tưởng của ông về quyền của các bang, vai trò của chính phủ liên bang, và sự bảo vệ quyền tự do dân sự đã có ảnh hưởng lâu dài đến nền chính trị Mỹ.

Dù bị chỉ trích vì không giải quyết được khủng hoảng kinh tế trong nhiệm kỳ của mình, Van Buren vẫn được ghi nhận vì những đóng góp quan trọng cho nền chính trị và hệ thống đảng phái của nước Mỹ.


Bình luận Facebook